Sự nghiệp giáo dục đào tạo là sự nghiệp chung của
Đảng, Nhà nước và toàn xã hội nhưng người trực tiếp thực hiện nhiệm vụ là nhà
giáo. Theo Hồ Chủ tịch, vấn đề then chốt quyết định chất lượng giáo dục chính
là đội ngũ những người thầy giáo và cán bộ quản lý giáo dục. Bởi vì các thầy
giáo có nhiệm vụ nặng nề là đào tạo cán bộ cho nước nhà; là “người chiến sĩ
trên mặt trận tư tưởng văn hóa” thầy giáo có trách nhiệm truyền bá cho thế hệ
trẻ lý tưởng đạo đức chân chính, hệ thống các giá trị, tinh hoa văn hóa của dân
tộc và nhân loại, bồi dưỡng cho họ những phẩm chất cao quý và năng lực sáng tạo
phù hợp với sự phát triển và tiến bộ của xã hội.
Hồ Chí Minh nhấn mạnh: “Nhiệm
vụ giáo dục là rất quan trọng và vẻ vang, nếu không có thầy giáo thì không có
giáo dục…không có giáo dục, không có cán bộ thì không nói gì đến kinh tế - văn
hóa”. Thầy giáo là người định hướng, dẫn dắt thế hệ trẻ từng bước nắm bắt chân
lý thời đại, cho nên mọi tài liệu, giáo trình dù hay đến đâu nếu không có thầy
giáo hướng dẫn thì không phát huy hết tác dụng đối với thế hệ trẻ.
Hồ Chủ tịch luôn luôn đánh giá đúng và đề cao vai
trò của các thầy giáo, cô giáo đối với xã hội. Người nhấn mạnh: “Những người
thầy giáo tốt là những người vẻ vang nhất, là những anh hùng vô danh”. Trong
bài phát biểu tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội (10/1964) Người nói: “Có gì vẻ
vang hơn là nghề đào tạo những thế hệ sau này tích cực góp phần xây dựng Chủ
nghĩa xã hội và Chủ nghĩa cộng sản. Người thầy giáo tốt, người thầy giáo xứng
đáng là người thầy vẻ vang nhất, dù tên tuổi không đăng trên báo, không được
thưởng huân chương. Song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô
danh. Đây là một điều rất vẻ vang, nếu không có thầy giáo dạy dỗ cho con em
nhân dân thì làm sao mà xây dựng Chủ nghĩa xã hội được. Vì vậy, nghề thầy giáo
rất quan trọng, rất vẻ vang. Ai có ý kiến không đúng về nghề thầy giáo thì phải
sửa chữa”.
Để làm tròn nhiệm vụ vẻ vang đó, Hồ Chí Minh đòi
hỏi “thầy giáo xứng đáng là thầy giáo”, xứng đáng với danh hiệu “Người kỹ sư
tâm hồn”. Muốn làm được điều đó, trước hết người thầy giáo phải cải tạo tư
tưởng bản thân mình và “cần xây dựng tư tưởng dạy học để phục vụ Tổ quốc, phục
vụ nhân dân”. Đó là những người yêu nghề, yêu trường, hết lòng thương yêu, chăm
sóc, giáo dục thế hệ trẻ, không ngừng trau dồi đạo đức cách mạng, phải có chí
khí cao thượng, với tinh thần cách mạng “tiên ưu hậu lạc”.
Trên tinh thần nắm vững quan điểm của Chủ nghĩa
Mác – Lênin “bản thân nhà giáo dục cũng cần phải được giáo dục”, nhằm nâng cao
chất lượng dạy và học, để xứng đáng là “người chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng
văn hóa”, Hồ Chí Minh nhấn mạnh: “Người huấn luyện phải học tập mãi thì mới làm
tốt được công việc của mình. Người huấn luyện nào tự cho mình là biết đủ cả rồi
thì người đó là dốt nhất”. Người dẫn lại câu nói của Khổng Tử: “Học không biết
chán, dạy không biết mỏi” và lời dạy của V.I.Lênin: “Học, học nữa, học mãi” để
nhấn mạnh rằng người huấn luyện nào tự mãn cho mình giỏi rồi mà dừng việc học
lại là lùi bước, là lạc hậu, là tự đào thải mình. Phải thường xuyên tự bồi dưỡng,
nâng cao trình độ chuyên môn, phương pháp sư phạm để thực sự là tấm gương sáng
cho học sinh noi theo. Ngoài việc nhắc nhở các thầy giáo phải không ngừng học
tập nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ, Người cũng lưu ý một vấn đề hết
sức quan trọng đó là học tập chính trị, vì “có học tập lý luận Mác - Lênin thì
mới củng cố được đạo đức cách mạng, giữ vững lập trường, nâng cao sự hiểu biết
về trình độ chính trị mới làm nòng cốt công tác Đảng giao phó”.
Trong giáo dục, Người nhắc nhở các thầy giáo và
các nhà quản lý giáo dục cần quan tâm đến phương pháp giáo dục. Đặc biệt, Người
rất quan tâm đến phương pháp nêu gương, “mọi lý thuyết chỉ là màu xám, còn cây
đời mãi mãi xanh tươi”(Gớt). Theo Hồ Chí Minh: “Một tấm gương sống còn có giá
trị hơn 100 bài diễn văn tuyên truyền”, thầy cô giáo là những người đi khai
sáng trí tuệ, mở mang tri thức, thắp sáng ngọn lửa tâm hồn cho học sinh. Người
nói: “Giáo dục được người thầy giáo, được cả một thế hệ”, thầy tốt thì ảnh
hưởng tốt, thầy xấu thì ảnh hưởng xấu; một tấm gương sáng của người thầy sẽ có
cả một thế hệ noi theo, ngược lại một hành vi xấu của người thầy có thể làm tổn
thương, làm mất niềm tin cả một lớp người.
Vì vậy, để nâng cao chất lượng của hoạt động dạy
và học thì thầy giáo phải rèn luyện mình thêm trong thực tiễn đấu tranh của xã
hội, tiếp thu lấy chất lượng sống ở đó mà truyền lại cho thế hệ trẻ: “Thầy giáo
và học trò, tùy hoàn cảnh và khả năng cần tham gia vào những công tác xã hội
ích nước lợi dân”. Những kiến thức thực tiễn đó mới thật là dòng sữa ngọt lành
nuôi dưỡng thế hệ đang lớn lên. Thiết nghĩ, để xứng đáng là “người thầy” theo
tư tưởng Hồ Chí Minh, mỗi một thầy giáo, cô giáo cần quán triệt đầy đủ, sâu
sắc, toàn diện hơn những lời dạy quý báu của Người: “Người huấn luyện phải học
tập mãi thì mới làm tốt được công việc của mình…”, có như vậy mới xứng đáng là
“người chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng văn hóa”./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét